fbpx

Bài học đầu tư từ giáo sư toán học Edward Thorp

Edward Thorp đã không ngại chia lối tiếp cận về thị trường đầu tư cũng như bài học và cách xây dựng tư duy và danh mục đầu tư của mình trong quyển sách “Người Đàn Ông Đánh Bại Mọi Thị Trường”

Về Đầu Tư

Trước khi dấn thân vào sự nghiệp trên thị trường tài chính, Tiến sĩ Thorp đã đọc rất nhiều, bao gồm, chẳng hạn như “Phân tích chứng khoán” của Graham và Dodd. Ông ấy kể lại rằng, nói chung, rất nhiều điều anh ấy đọc được là vô lý và ông khác ngạc nhiên và có quyết tâm khi biết có quá nhiều người bị thiếu sót kiến thức trầm trọng.

Ông ta mô tả hai sai lầm quan trọng mà anh ta đã mắc phải trong lần mua cổ phiếu đầu tiên. Thứ nhất, anh ta không hiểu giá trị cổ phiếu của một công ty mà ông ta đã mua, vì quyết định của ông ta dựa trên một câu chuyện trên báo. Ông kết luận rằng “hầu hết các câu chuyện chọn cổ phiếu, lời khuyên và khuyến nghị là hoàn toàn vô giá trị”.

Thứ hai, bằng cách từ chối bán sau khi giá cổ phiếu của nó sụt giảm lớn, ông ta đã cố chấp giữ mình với giá mua của mình. Ông ấy tin rằng hiệu ứng mỏ neo ảnh hưởng hầu hết các nhà đầu tư. Thay vào đó, họ nên xem xét các nguyên tắc kinh tế cơ bản của khoản đầu tư cũng như chi phí cơ hội của việc nắm giữ nó.

Tiếp theo, ông kiểm tra các biểu đồ hoặc các phân tích kỹ thuật của cổ phiếu và hàng hóa, nhưng sau nhiều tháng điều tra dữ liệu và dự đoán, ông kết luận rằng không có giá trị nào trong đó.

Mọi người nhìn thấy các mô hình trong mọi thứ và đưa ra lời giải thích khi không có gì để làm vậy. Tương tự, những người tham gia thị trường và các phương tiện truyền thông tài chính mãi mãi hiểu những biến động giá không đáng kể, vì họ không thể phân biệt giữa nhiễu thống kê và các sự kiện bất thường.

Mặc dù đã đạt được thành công ngoạn mục trên thị trường, Tiến sĩ Thorp tin rằng khả năng chọn cổ phiếu vượt trội là rất hiếm. Ông khuyến nghị lập chỉ mục cho hầu hết các nhà đầu tư, vì lợi nhuận cho nhà đầu tư tích cực trung bình bằng với lợi tức của chỉ số trừ đi phí. Ngoài ra, phần lớn các quỹ tương hỗ không đánh bại chỉ số.

Trừ khi bạn có lợi thế đủ lớn, ông ấy cũng ủng hộ việc sử dụng chiến lược mua và giữ. Ít nhất là bạn không giao một số tài sản của mình cho các nhà giao dịch tần suất cao. Ông đồng ý với Paul Krugman rằng giao dịch tần suất cao không phục vụ mục đích hữu ích nào và các nguồn lực tiêu thụ không tạo ra lợi ích xã hội nào.

Rủi ro so với Lợi tức Đầu tư

“Hiểu và đối phó một cách chính xác với sự đánh đổi giữa rủi ro và lợi nhuận là thách thức cơ bản, nhưng vấn đề này đang bị “ngó lơ”, trong khi đây là vấn đề chủ chốt mà tất cả các con bạc và nhà đầu tư phải đối mặt.” – Ed Thorp

Tương tự như một số nhà đầu tư thành công khác, chẳng hạn như Charlie Munger, Tiến sĩ Thorp tin rằng hầu hết mọi người không hiểu các phép tính xác suất cần thiết trong đầu tư, cũng như cờ bạc và cuộc sống hàng ngày. Cần duy trì sự cân bằng hợp lý giữa rủi ro và lợi nhuận bằng cách không đặt cược quá nhiều và không để quá nhiều tiền trên bàn. Theo ông, đây là điểm mà Công ty Quản lý Vốn dài hạn (LTCM) đã sai lầm vào năm 1998.

Ông ta đã sử dụng Tiêu chí Kelly để xác định kích thước đặt cược của mình vì nó rất khắt khe về mặt lý thuyết. Tuy nhiên, ông ấy chỉ đặt cược ở mức độ thoải mái về mặt cảm xúc, điều này giúp anh ấy có thể đầu tư hoặc đánh bạc với sự “bình tĩnh và kỷ luật”. Tiến sĩ Thorp gợi ý rằng trong thực tế, người ta nên triển khai công thức đặt cược 1 nửa dựa trên “Tiêu chí Kelly” để tránh biến động dữ dội trong giá trị của danh mục đầu tư. Ngoài ra, hệ thống Kelly yêu cầu xác suất chính xác và khi chúng chưa được biết, người ta nên sử dụng các ước tính thận trọng.

Sau khi một khoản đầu tư sang bạc gặp trục trặc, anh ta nhận ra rằng anh ta không đánh giá đúng mức độ rủi ro khi giao dịch ký quỹ. Việc tập luyện nên được đặt dựa trên mức độ mà bạn có thể chịu đựng được kết quả tồi tệ nhất có thể xảy ra.

Ông bác bỏ khái niệm “giá trị rủi ro” vốn dùng để đo lường vốn cần thiết cho 5% kết quả dự kiến ​​tồi tệ nhất, vì “những sự kiện khắc nghiệt này là nơi có thể tìm thấy sự hủy hoại”. Phương pháp chính thức của thử nghiệm căng thẳng cũng không đầy đủ vì nó chỉ mô phỏng ảnh hưởng của các sự kiện bất lợi quan trọng trong quá khứ.

Tiến sĩ Thorp tin rằng những người tham gia thị trường không được chuẩn bị cho các sự kiện Thiên nga đen (Black Swans) và ví dụ như LTCM vào năm 1998 và công ty bảo hiểm Hoa Kỳ, AIG, trong cuộc khủng hoảng tài chính năm 2007. Ông cho rằng sự sụp đổ của thị trường chứng khoán năm 1987 là do chiến lược đầu tư bảo hiểm dựa trên danh mục đầu tư. Thị trường giảm 23% trong một ngày, theo chỉ số trung bình công nghiệp Dow Jones, mức tồi tệ nhất trong lịch sử.

Ông đã sử dụng một cách tiếp cận toàn diện hơn bằng cách phân tích rủi ro đuôi và bằng cách xem xét các câu hỏi cực đoan như ảnh hưởng của thị trường giảm 25% đối với danh mục đầu tư của mình trong một ngày là gì.

Thị trường không hiệu quả

Chúng tôi sẽ không hỏi: ‘Thị trường có hiệu quả hay không, mà nên là, theo hướng nào, thị trường đang không hiệu quả ở mức độ nào? Và làm thế nào chúng ta có thể khai thác điều này? ‘”- Edward Thorp.

Theo giải thích của Tiến sĩ Thorp, giả thuyết thị trường hiệu quả không bao giờ có thể được chứng minh một cách hợp lý, thay vào đó người ta chỉ có thể tranh luận về mức độ nào thành công trong việc mô tả thực tế. Ông cung cấp nhiều ví dụ phản công bao gồm cả hồ sơ theo dõi của chính mình cũng như của Warren Buffett.

Những định giá sai lầm, chứng khế, trái phiếu chuyển đổi và chênh lệch trong thống kê chính thể hiện sự thiếu hiệu quả của thị trường mà tiến sĩ Edward Thorp kiếm được từ các quỹ phòng hộ của ông. Ngoài những điều này, ông cũng khai thác giảm giá và phí bảo hiểm cho các giá trị tài sản ròng trong các quỹ đóng.

Là một ví dụ cụ thể về sự không hiệu quả của thị trường, ông thảo luận về giá cổ phiếu giảm 60% của EMULEX trong vòng 15 phút vào ngày 25 tháng 8 năm 2002, để phán ứng với một trò lừa bịp. Ngay cả sau khi nó được phát hiện như một tin tức giả mạo, cổ phiếu vẫn giảm 11,4% mười một ngày sau đó. Do đó, thị trường không phản ánh chính xác tất cả các thông tin có sẵn.

Một ví dụ thứ hai Tiến sĩ Edward Thorp thảo luận là spinoff của Palmpilot từ công ty 3COM. Thị trường đã định giá PalmPilot một cách sai lệch bất chấp điều này đã được nhấn mạnh trong báo chí tại thời điểm đó. Các cổ đông ở Palmpilot nên bán cổ phần của mình để mua 3Com giữa thời gian đó để tạo ra lợi thế cho mình, cũng như giữ thêm trong cổ phiếu của 3Com.

Tiến sĩ Thorp cũng nghĩ rằng lý thuyết thị trường hiệu quả được làm sai lệch bởi nhiều nhà đầu tư dễ bị lừa, và thường là như vậy trong nhiều thập kỷ, ví dụ, các nhà đầu tư trong quỹ phòng hộ của Bernard Madoff. Do đó, các nhà đầu tư không hợp lý hoàn toàn tất cả các thông tin liên quan vào các quyết định đầu tư của họ.

Phiên bản giả thuyết thị trường hiệu quả của Tiến sĩ Thorp là:

– Một số thông tin ngay lập tức sẽ có lợi cho một thiểu số, những người lắng nghe đúng thời điểm và địa điểm.
– Mỗi người phân tích hợp lý về tài chính trong một khuôn khổ hạn chế.
– Người tham gia thường chỉ nhận một số thông tin có sẵn để xác định giá cả hợp lý. Đối với mỗi tình huống, cả hai thời gian để xử lý và khả năng phân tích phải được tách biệt khác nhau.
– Phản ứng với tin tức không phải là tức thời và thường được phải trải qua hàng giờ, ngày hoặc tháng.

Chiến lược quỹ phòng hộ

Tiến sĩ Edward Thorp là cha đẻ của quỹ đầu cơ trung lập trên thị trường định lượng. Bảo hiểm rủi ro đối với chứng khoán được định giá sai với tính chất tùy chọn là một nguồn lợi nhuận chính trong sự nghiệp của ông. Điều này bao gồm quyền chọn, chứng quyền, trái phiếu chuyển đổi và cổ phiếu ưu đãi chuyển đổi.

Sau đó, ông cũng sử dụng chênh lệch giá thống kê sau khi kiểm tra vô số chỉ số như lợi suất thu nhập, lợi tức cổ tức, tỷ lệ giá trên sổ sách, động lượng, lãi ngắn hạn, thu nhập bất ngờ và giao dịch của những người trong công ty. Hệ thống của họ dựa trên sự kết hợp của các chỉ số này và đã thành công, nhưng phụ thuộc vào hoàn cảnh thị trường.

Ông cũng đã phát triển một hệ thống giao dịch thành công, mà họ gọi là “hầu hết các khoản giảm giá” (MUD). Điều này liên quan đến việc mua những cổ phiếu đã giảm nhiều nhất (10% dưới cùng) và bán khống những cổ phiếu tăng nhiều nhất (10% cao nhất) trong hai tuần trước đó.

Hệ thống chênh lệch giá thống kê cần được cải tiến liên tục khi những người tham gia khác phát hiện ra những điểm bất thường. Hơn nữa, theo lời của Tiến sĩ Edward Thorp: “Mọi hệ thống thị trường chứng khoán có lợi thế thường sẽ bị giới hạn bởi nguồn vốn được bỏ ra và vẫn tạo ra lợi nhuận bổ sung.”

Sau đó, với sự giúp đỡ của Gerry Bamberger, họ đã giảm đáng kể sự biến động của lợi nhuận chênh lệch giá thống kê bằng cách thực hiện không chỉ các vị trí trung lập với thị trường mà còn trung lập với ngành.

Tiến sĩ Edward Thorp đã hạ thấp mức độ biến động hoặc rủi ro của danh mục đầu tư về chênh lệch giá của họ hơn nữa bằng cách làm cho nó trung lập với các yếu tố như lạm phát và giá dầu. Tuy nhiên, đánh đổi của việc giảm thiểu rủi ro này cũng là giảm lợi nhuận do ít danh mục đầu tư đáp ứng tất cả các điều kiện hơn.

Quỹ của ông ấy cũng thu được lợi nhuận từ việc định giá sai gây ra bởi các đợt quay vòng (spin-offs), chẳng hạn như ví dụ về PalmPilot đã thảo luận ở trên.

Nguồn: philosophicalinvestor.com

Có thể bạn quan tâm

Người Đàn Ông Đánh Bại Mọi Thị Trường – Edward Thorp

Từ sòng bạc Las Vegas tới phố Wall

ĐỌC THỬ

ĐẶT SÁCH

Các viết cùng chủ đề