Giữ vững thiện lương, đừng để bản thân bị sóng cuốn theo dòng, không sa ngã chính là đang cứu vớt bản thân mình, hành thiện tích đức chính là đang khai sáng tương lai cho bản thân.
Nhân thế hỗn độn, lòng người suy đồi, bởi thế mà nhiều người đã còn không phân biệt được thiện ác, chính tà nữa. Nhưng giữa cõi đời ào ạt bon chen ấy, vẫn có một thứ giúp neo đậu trái tim ta: lòng thiện lương.
Khi lòng người suy đồi, thiện lương bị xem là khờ khạo, không tranh giành bị xem là nhu nhược. Người ngoài xã hội được đằng chân lân đằng đầu, cậy mạnh hiếp yếu. Rất nhiều người vì tranh danh đoạt lợi, vì để đạt được tư lợi cá nhân mà ác độc, tàn nhẫn, không còn chút lương tri. Họ biến mình trở nên gian xảo, quỷ quyệt, mất đi hết chuẩn tắc làm người, chẳng còn coi trọng thiện lương, khoan dung hay nhân nghĩa.
Có lẽ mọi chuyện bắt đầu từ việc đức tin của con người hiện đại đang ngày càng bị huỷ hoại. Xã hội hiện giờ, người thật sự thành tâm tín Phật hỏi còn được mấy ai? Không tín Thần Phật, thậm chí nhiều người còn quay ra chỉ trích đức tin chân chính là “mê tín dị đoan”. Lại có nhiều người miệng nói rằng không tin Thần Phật nhưng suốt ngày cúng thờ tượng Phật, đi lễ đền chùa, miếu đường, hoặc cúng thờ bài vị động vật, hoặc niệm chú ngữ… Con người ở trong mê mà tạo biết bao nghiệp chướng nhưng lại không bao giờ chịu suy nghĩ một cách nghiêm úc. Bởi vì nhìn không thấy, nghĩ không thông nên người ta mới không ngừng làm các việc xấu xa, phóng túng bản thân, muốn sao làm vậy, đến khi khi ác báo giáng xuống đầu thì e rằng hối hận đã muộn.
Con ếch ở nơi đáy giếng làm sao mà nhìn thấy được chim đại bàng bay lượn dưới bầu trời xanh? Lẽ nào chỉ vì con ếch không nhìn thấy thì liền nói rằng chim đại bàng không tồn tại nữa chăng? Khi dang rộng hai tay, chúng ta cũng không thấy được phía trên của hai bàn tay có gì? Ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, chúng ta cũng không thấy được những thiên thể xa xôi. Mắt người hạn chế như vậy, trí huệ con người hạn hẹp như vậy, nhưng người ta lại luôn thấy mình thật vĩ đại, từ đó ngông cuồng tự đại, không có chút khiêm tốn. Nếu vậy thì làm sao có thể thấy được sinh mệnh từ bi vĩ đại?
Người sống ở đời, ngay trong kiếp này, mỗi người đều đang không ngừng tự đưa ra lựa chọn cho sinh mệnh của mình. Người ta đứng giữa thiện – ác, chính – tà mà lựa chọn một hướng đi. Đứng về phía chính nghĩa hay hùa theo cái ác, đó thực sự là lựa chọn không ai có thể nằm ngoài, né tránh. Từ lịch sử xa xôi, từ những Thần tích được kể đến trong tôn giáo, người ta biết rằng trong một tương lai không xa, cuộc “Đại Thẩm Phán” sẽ diễn ra. Đó là lúc các sinh mệnh phải bồi hoàn cho tất cả tội lỗi của mình dưới sự minh xét của Thần. Người thiện lương sẽ được giữ lại, kẻ ác sẽ phải đối mặt với sự đào thải, sự huỷ diệt tận cùng của sinh mệnh. Đó là thiên lý không ai có thể thay thế được, là an bài từ xa xưa của lịch sử.
Đời này chỉ có được một lần thân người, vì sao chúng ta lại không biết quý tiếc? Khi mà cái ngày hôm đó triển hiện, mỗi người đều phải đối mặt, đều phải chịu sự thẩm phán của Thần Phật, Diêm Vương. Mỗi một niệm, mỗi một lời nói hành vi đều được ghi chép trong sổ sách hết sức rõ ràng, đó chính là quyết định tương lai của bản thân mình. Cớ sao bây giờ bản thân không để lại cho mình một con đường lui, tích thêm phúc đức cho chính mình? Đời này còn có việc gì hổ thẹn với lòng cần phải bù đắp? Còn những ai cần được quan tâm? Những người mà chúng ta cho là người tốt ấy liệu có vượt qua được thẩm phán của Diêm Vương và Thần Phật?
Lòng tốt là giai điệu cảm động trong vũ khúc cuộc đời, là ánh sao sáng giữa đêm đen lạnh lẽo, là hoa lan nở trong năm tháng hồng trần, tỏa ra thứ hương thơm dìu dịu, thổi vào cuộc sống làn gió nhẹ mây trôi.
Năm tháng trải qua sự khuếch đại của pháo hoa trần thế, sẽ có cả thành công và thất bại, hy vọng và thất vọng, cô đơn và lạnh lẽo.
Thiện lương chính là làn nước giữa thời khắc khô hạn của dòng suối, là ánh sáng lúc phương hướng mịt mờ, là ngọn lửa sưởi ấm trái tim khi lòng người băng giá.
Trong mưa dập gió vùi, tuyết băng lạnh lẽo, lòng tốt là ánh mặt trời làm tất cả tuyết băng tan chảy.
Khi trái tim gặp phải sự thờ ơ lạnh nhạt, lòng tốt chính là cơn mưa đánh thức bản tính nhân sinh.
Khi cuộc sống rơi vào đáy vực, lòng tốt chính là ngọn lửa sưởi ấm tâm hồn.
Giữ vững thiện lương, đừng để bản thân bị sóng cuốn theo dòng, không sa ngã chính là đang cứu vớt bản thân mình, hành thiện tích đức chính là đang khai sáng tương lai cho bản thân. Ở hiền gặp lành, khỏe mạnh bình an ấy là tâm nguyện của hết thảy người thiện lương. Một kỷ nguyên mới sắp đến rồi, mong mỗi người chúng ta đều làm một người tốt chân thành, khoan dung, thiện lương, khiêm nhường, nhân nghĩa, từ đó có được tương lai tốt đẹp.
Nguồn: Zhengjian
Tủ sách Khởi sự – Khởi nghiệp – Làm giàu