fbpx

Nợ ngắn hạn không chịu lãi (Non-Interest-Bearing Current Liability – NIBCL) là gì? Ví dụ về NIBCL

Nợ ngắn hạn không chịu lãi (tiếng Anh: Non-Interest-Bearing Current Liability, viết tắt: NIBCL) là một khoản nợ mà một cá nhân hoặc công ty phải trả trong năm dương lịch - bao gồm thuế và khoản phải trả, các khoản nợ không yêu cầu thanh toán lãi.

Lĩnh vực : Thuật ngữ

Định nghĩa

Nợ ngắn hạn không chịu lãi (tiếng Anh: Non-Interest-Bearing Current Liability, viết tắt: NIBCL) là một khoản nợ mà một cá nhân hoặc công ty phải trả trong năm dương lịch – bao gồm thuế và khoản phải trả, các khoản nợ không yêu cầu thanh toán lãi.

Nợ ngắn hạn không chịu lãi

Khái niệm

Nợ ngắn hạn không chịu lãi trong tiếng Anh là Non-Interest-Bearing Current Liability, viết tắt là NIBCL.

Nợ ngắn hạn không chịu lãi (NIBCL) là một khoản nợ mà một cá nhân hoặc một công ty phải trả trong năm dương lịch – bao gồm các khoản thuế và các khoản phải trả, trong đó các khoản nợ phải trả không có yêu cầu thanh toán lãi. Trên bảng cân đối kế toán, các NIBCL được đặt dưới cột trách nhiệm pháp lí, được đệ trình cụ thể trong phần Nợ ngắn hạn.

Nợ ngắn hạn là nghĩa vụ tài chính ngắn hạn của một công ty có thời gian đáo hạn trong vòng một năm hoặc trong một chu kì hoạt động bình thường. Một chu kì hoạt động, còn được gọi là chu kì chuyển đổi tiền mặt, là thời gian một công ty phải giao dịch hàng tồn kho và chuyển đổi nó thành tiền mặt từ việc bán hàng. Một ví dụ về nợ ngắn hạn là tiền nợ nhà cung cấp dưới dạng khoản phải trả.

Các khoản nợ ngắn hạn 

Nợ ngắn hạn thường được giải quyết bằng tài sản ngắn hạn, hay là tài sản được sử dụng hết trong vòng một năm. Tài sản ngắn hạn bao gồm tiền mặt hoặc các khoản phải thu, hay là tiền bán hàng cho khách hàng nợ. Tỉ lệ tài sản ngắn hạn trên các khoản nợ ngắn hạn là một yếu tố quan trọng trong việc xác định khả năng của công ty để trả các khoản nợ khi đáo hạn.

Khoản phải trả thường là một trong những khoản nợ ngắn hạn có giá trị lớn nhất trên báo cáo tài chính của các công ty và nó đại diện cho hóa đơn chưa thanh toán cho nhà cung cấp. Các công ty cố gắng khớp ngày thanh toán để các khoản phải thu của họ được thu trước khi các khoản phải trả của nhà cung cấp bị đáo hạn.

Ví dụ: một công ty có thể có thời hạn 60 ngày cho tiền nợ nhà cung cấp của họ, điều này dẫn đến việc họ cần yêu cầu khách hàng của họ phải trả trong thời hạn 30 ngày. Các khoản nợ ngắn hạn cũng có thể được giải quyết bằng cách tạo ra một khoản nợ ngắn hạn mới, chẳng hạn như nghĩa vụ nợ ngắn hạn mới.

Ví dụ

Không giống các khoản nợ ngắn hạn có chịu lãi như vay vốn lưu động hay nợ dài hạn đến hạn trả, các khoản nợ ngắn hạn không chịu lãi được miễn tất cả các khoản lãi cho những khoản nợ này.

Ví dụ về Nợ ngắn hạn không chịu lãi:

Công ty Kroger đã liệt kê các khoản sau theo Nợ ngắn hạn trên bảng cân đối kế toán năm 2017:

– Nợ dài hạn đến hạn trả bao gồm nghĩa vụ theo hợp đồng thuê vốn và nghĩa vụ tài chính

– Khoản phái trả

– Tiền lương và tiền công tích lũy 

– Thuế thu nhập được hoãn lại

Các khoản nợ không phải chịu lãi khác, thường không được chia nhỏ trong các bản Thuyết minh báo cáo tài chính.

Nguồn: Investopedia

Các bạn có thể tham khảo thêm về các thuật ngữ khác tại đây

Chúng tôi rất mong nhận được ý kiến đóng góp từ bạn bằng cách Nhấn vào đây