1/ Từ cái duyên với ngành bất động sản
Thương vụ đầu tiên là lần hợp tác với Otis Booth. Munger nhận được sự ủy thác của Booth – một khách hàng của ông. Booth nhờ ông xử lý di chúc của ông nội mình vì cha của Booth muốn bán khu đất trống đối diện Caltech.
Phân tích của Munger cho rằng: Một lượng lớn người đang đổ về Los Angeles, và Caltech nằm trong một thành phố trung tâm ở ngoại ô Los Angeles. Khu đất trống này còn rất nhiều cơ hội tăng giá trong tương lai.
Ông gợi ý Booth mua lại mảnh đất của cha mình, sau đó tham gia vào phát triển bất động sản và xây một căn hộ ở đó. Vì Booth lo rằng Munger đang lừa mình, nên đã đề xuất: “Tôi không biết kinh doanh bất động sản. Nếu anh nghĩ đây là một ý tưởng hay, anh có thể tham gia đầu tư cùng tôi.”
Munger rất lạc quan về dự án này nên đã đồng ý. Thế là, hai người họ mỗi người bỏ ra 50.000 USD để xây một căn hộ trên khu đất đó. Kết quả phi vụ kinh doanh này đã mang lại lợi nhuận ròng 400.000 USD cho cả hai.
Khi các căn nhà ở Caltech hoàn thành vào năm 1967 và được bán hết, Charlie và Otis đến thăm dò khu đất ở Pasadena trên đại lộ Orange Grove, con đường rộng thênh thang, các căn hộ lấn át những căn biệt thự từ thời 1900. Với dự án lần này, họ áp dụng những bài học tích góp từ việc kinh doanh căn hộ ở Caltech và kiếm được nhiều tiền hơn, nhanh hơn.
2/ Đến món hời siêu lợi nhuận 1 triệu đô la
Theo đó, ông Munger thực hiện khoản đầu tư này từ năm 1962, sau khi gặp doanh nhân tên Al Marshall trong một giải đấu golf. Tại đây, Marshall chia sẻ kế hoạch bỏ thầu trong một cuộc đấu giá quyền sở hữu một phần nguồn dầu mỏ tại mỏ dầu ở địa phương.
Marshall mời Munger tham gia bỏ thầu, đồng thời cũng đưa ra các tư vấn về các khía cạnh pháp lý và tài chính của việc mua bán. Munger giúp thực hiện thương vụ thông qua 1 quỹ tín thác ABC – vốn là cách để né thuế hợp pháp ở thời điểm đó, nhưng sau này cách thức đó đã bị cấm.
Theo lời kể của Charlie, chia sẻ của Marshall cũng được trích dẫn trong cuốn sách rằng: “Tôi vẫn kiếm được 2.000 – 3.000 USD mỗi tháng từ thương vụ đầu tư đó. Chúng tôi chỉ đóng góp 1.000 USD mỗi người và mỗi người chúng tôi có thể kiếm được nửa triệu USD từ số tiền đó”.
Vào năm 2016, tỷ phú Munger cũng từng kể lại câu chuyện này trong cuộc họp cổ đông của Daily Journal rằng: “Tôi sớm nhận ra rằng, những người duy nhất tham gia đấu thầu trong thương vụ đó lại chính là những người môi giới. Đó là những kẻ làm ăn không đàng hoàng, tham lam và nghĩ rằng sẽ không có ai đưa ra mức giá như họ”.
Và ông đã đúng khi mua được tài sản ở mức giá thấp hơn nhiều so với giá trị thực.
Tỷ phú Munger chia sẻ rằng: “Đã 60 năm trôi qua nhưng chúng tôi vẫn nhận được 100.000 USD mỗi năm từ khoản đầu tư đó. Vấn đề duy nhất của câu chuyện này là chỉ xảy ra đúng 1 lần trong đời”.
Dù trên thực tế Munger nhận được 70.000 USD hay 100.000 USD mỗi năm, thì chắc chắn ông đã kiếm bộn tiền từ khoản đầu tư đó theo thời gian. Khoản thu nhập thụ động này giúp lý giải tại sao Munger rất vui khi nhận được mức lương khiêm tốn chỉ khoảng 100.000 USD từ Berkshire trong mấy chục năm nay. Ông cũng nắm giữ phần lớn tài sản trị giá khoảng 2 tỷ USD của mình bằng cổ phiếu Berkshire nhưng không hề nhận cổ tức.