Người giàu nhất thành Babylon: “Muốn thành công, hãy học từ những người thành công”
Một bên gồm những tòa lâu đài nguy nga tráng lệ của vương gia, còn một bên là những ngôi nhà tầm thường sơ sài nhếch nhác của người dân. Cuộc sống ở thành Babylon vốn là như thế – luôn có sự xen lẫn giữa cái nguy nga và cái tồi tàn; giữa sự giàu sang, xa hoa và sự nghèo khổ, khốn cùng.
Giữa vòng tường thành bao bọc từ bao đời nay, những điều này cùng song song tồn tại từ năm này sang năm khác, từ đời này sang đời khác.
Mở đầu câu chuyện Người Giàu Có Nhất Thành Babylon là hình ảnh hai người đàn ông phải làm việc vất vả mới kiếm đủ miếng ăn. Họ muốn thoát khỏi khó khăn hiện tại và vươn lên cuộc sống sung túc hơn. Vì vậy, hai người đàn ông, một đóng xe ngựa và một là nhạc sĩ, tìm đến người giàu nhất Babylon để xin lời khuyên.
Từ đây, một chân lý cổ xưa hiển hiện: “Nếu bạn muốn giàu có, bạn phải học từ người thành công.”
Arkad – Người giàu nhất ở thành Babylon
Trong vương quốc này, Arkad không chỉ được mệnh danh là người giàu nhất thành Babylon, mà còn được mọi người ngưỡng mộ bởi tính tình hào phóng và cởi mở. Chính vì vậy, mỗi năm của cải của ông không ngừng gia tăng, khiến Arkad ngày càng giàu có hơn. Một số người bạn thuở niên thiếu của ông đã tìm đến và nói rằng:
– Arkad à! Tại sao anh luôn may mắn hơn chúng tôi thế? Tại sao anh có thể trở thành người giàu nhất thành Babylon, trong khi hằng ngày chúng tôi phải vật lộn với cuộc sống nghèo khổ – bất chấp xuất phát điểm chúng ta là như nhau?
– Đúng thế! – Arkad trả lời – Trước kia chúng ta hoàn toàn giống nhau, cùng học một thầy, cùng chơi với nhau. Nhưng rồi khi trưởng thành và lập nghiệp, các bạn đã không cố gắng làm việc hết lòng. Các bạn cũng không chịu học những quy luật chi phối việc làm giàu và tuân thủ theo nó nên cái đói, cái nghèo vẫn cứ đeo bám mãi. Và rồi giờ đây các bạn nghĩ rằng sự xui xẻo là nguyên nhân chính.
Ngay lúc mới trưởng thành, tôi đã thường suy nghĩ về những người giàu có. Họ làm gì để trở nên giàu có? Sự giàu có tự đến hay mình phải đi tìm nó?… Trong cuộc sống, tôi đã từng thấy có nhiều người tiêu pha hoang phí tất cả tài sản của mình, rồi cuối cùng ôm hận và nuối tiếc số tài sản đã mất; hoặc có người luôn sống trong tâm trạng lo sợ tiêu hết số tiền dành dụm, bởi vì họ không có khả năng kiếm ra tiền. Vì thế, họ thường dè sẻn việc chi tiêu, và trở nên túng thiếu trên đống tiền mà mình đang có.
Ngoài ra, họ còn bị ám ảnh bởi trộm cướp và càng thu mình hơn trong cái lốt nghèo khó. Mà thật ra, họ sống cũng không khác gì những người nghèo khó. Tuy nhiên, cũng nhờ sự quan sát, tôi đã thấy được một số người khác ngày càng có nhiều tiền bạc, mặc dù họ vẫn luôn tiêu pha hào phóng. Tôi chưa biết bằng cách nào mà họ luôn có nhiều vàng như vậy, nhưng sự giàu có của họ luôn được duy trì, cuộc sống của họ vẫn sung túc, đầy đủ và họ vẫn được mọi người kính trọng.
Do suy nghĩ như vậy nên tôi tự nhủ với mình rằng, phải cố gắng làm việc, phải nỗ lực hết mình để cuộc sống được tốt hơn.
Bởi vì, sự giàu có sẽ mang lại hạnh phúc, sự kính trọng và cuộc sống ấm no. Như các bạn đã biết, nếu giàu có ta sẽ mua được nhà cửa, những đồ vật sang trọng, tiện nghi; ta cũng có thể đi đến nhiều nơi và được ăn nhiều món ngon, mua được châu báu hay các vật trang sức quý hiếm, hoặc ta có thể xây nhiều đền đài tráng lệ cho các vị thần… Sức mạnh của sự giàu có là ta có thể làm được tất cả những điều mà ta mong muốn.
Khi nhận thức được những điều này, tôi quyết định phải đạt được tất cả mọi điều tốt đẹp trong cuộc sống. Tôi không thể an phận với một cuộc sống nghèo khổ, chỉ biết háo hức nhìn những người khác hưởng thụ cuộc sống. Tôi cũng không thể tự bằng lòng, cho phép mình ăn mặc xoàng xĩnh và ăn những món chỉ cốt sống qua ngày. Trái lại, tôi muốn mình trở thành một khách mời danh dự trong bàn tiệc của những gia đình giàu có ở Babylon.
Chúng ta xuất thân trong những gia đình nghèo khó và đông anh em, không có của cải thừa kế, cũng không hy vọng cưới được một người vợ có của hồi môn. Vì vậy, bằng một chút khôn ngoan tôi đã nhận định rằng, nếu muốn đạt được thành công, tôi cần phải có thời gian và học hỏi thêm kinh nghiệm sống.
Về mặt thời gian, mọi người đều có được như nhau, nhưng một số người đã để nó trôi qua rất lãng phí. Bởi vì cùng với số lượng thời gian đó, bạn có thể làm việc và trở nên giàu có.
Về việc học tập và rút kinh nghiệm, các bạn có nhớ lời người thầy thông thái của chúng ta đã từng dạy không? Thầy nói rằng có hai cách học: một là những điều ta học được nhờ người khác dạy – thường là những kiến thức này không nhiều; còn một là qua quá trình rèn luyện, chúng ta sẽ được trang bị khả năng đi tìm những điều chúng ta chưa biết, để khám phá ra những kinh nghiệm và sự hiểu biết vô tận trong thế giới này.
Thế là tôi quyết định phải tìm ra cách để làm giàu, và một khi tìm được rồi thì bắt buộc phải làm, cần phải làm cho thật tốt.
Chúng ta rất khôn ngoan khi tìm đến ánh sáng mặt trời để sưởi ấm, vậy thì tại sao không biết tìm đến sự thông thái để học hỏi kia chứ!
Khi người học trò sẵn sàng, người thầy sẽ xuất hiện
Chắc các bạn cũng biết, hồi còn trẻ tôi là một người thợ làm công khắc chữ trên những tấm thẻ đất sét tầm thường. Vào một ngày kia, ngài Algamish – một khách hàng lớn tuổi và vô cùng giàu có của tôi – đã toan mắng tôi vì tôi hoàn thành tấm thẻ trễ so với thời hạn. Song, tôi đã nhanh trí đề nghị ông ta rằng: “Thưa ngài Algamish. Ông là một người rất giàu có. Nếu ông có thể chỉ cho tôi làm cách nào để có thể giàu có được như ông, tôi sẽ hoàn thành tấm thẻ đất sét này suốt đêm nay.”
Và ngày hôm sau, tôi đã hoàn thành xuất sắc trách nhiệm của mình. Ông Algamish hoàn toàn hài lòng, nhìn tôi hiền từ và thổ lộ bí quyết làm giàu của ông: “Ta đã tìm thấy con đường giàu có khi ta quyết định trích một phần trong tổng số tiền ta kiếm được để dành riêng ra cho bản thân. Đây chính là bí quyết để tạo nên sự giàu có.”
“Chỉ có thế thôi sao” – tôi tỏ vẻ thất vọng. Ngài Algamish nói tiếp: “Này Arkad, nếu cháu sắp xếp chi tiêu của mình, và mỗi tháng để dành ra 1/10 thu nhập của cháu, thì thử hỏi sau 10 năm, cháu sẽ nhận được bao nhiêu?”
Tôi suy nghĩ một lát rồi trả lời: “Thì cháu sẽ nhận được xấp xỉ số tiền một năm cháu kiếm được.”
Ông Algamish lắc đầu rồi nói tiếp: “Cháu chỉ nói đúng một nửa sự thật mà thôi. Cháu không biết rằng mỗi đồng tiền vàng cháu để dành được cũng chính là một tên nô lệ làm việc cho cháu. Nếu cháu muốn trở thành một người giàu có, thì cháu phải làm sao cho bất cứ đồng tiền nào của cháu cũng phải tạo ra lợi nhuận, làm cho cháu giàu lên, giàu lên mãi.”
Ông Algamish tiếp lời – “Cháu nghĩ ta đang lừa gạt cháu ư? Nhưng thật ra ta đang trả công cho cháu gấp ngàn lần so với công sức mà cháu đã bỏ ra đấy, nếu cháu đủ thông minh để nắm bắt chân lý ta vừa nói. Sự giàu có giống như cây xanh phát triển từ một hạt mầm bé xíu vậy. Những đồng vàng cháu tiết kiệm đầu tư hôm nay sẽ là hạt mầm của giàu có. Hễ cháu gieo càng sớm, thì việc thu hoạch càng nhanh. Chẳng bao lâu sau, cháu sẽ hài lòng đứng dưới bóng mát của nó.”
Nói xong, ông Algamish cầm những tấm thẻ đất sét và ra về. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về những điều mà ông nói. Nó là một nguyên tắc giản đơn nhưng vô cùng hợp lý. Và tôi quyết định lập kỷ luật cho bản thân khi mỗi lần nhận tiền công, tôi đều chừa lại một phần mười và đầu tư thận trọng để bắt các đồng vàng sinh lợi như lời khuyên bảo của vị khách hàng giàu có đó. Chẳng bao lâu sau, tài sản của tôi đã lớn lên như ngày nay.
Xem thêm 7 cách chữa trị 1 túi tiền rỗng từ người giàu nhất thành Babylon
Nguồn: Sách Người Giàu Có Nhất Thành Babylon