Những người “không bao giờ” bước đi bước đầu tiên thì cũng “chẳng bao giờ” có bước thứ hai.
Trong cuộc sống, chúng ta thường nghe những câu nói như: “Vạn sự khởi đầu nan”, “Đường đi khó không khó vì ngăn sông cách núi, mà khó vì lòng người ngại núi e sông”. Những câu nói này đều nhấn mạnh tầm quan trọng của bước đi đầu tiên.
Những người “không bao giờ” bước đi bước đầu tiên thì cũng “chẳng bao giờ” có bước thứ hai.
Bước đi đầu tiên luôn là bước đi khó khăn nhất. Đó là khi chúng ta phải vượt qua nỗi sợ hãi, sự do dự và những rào cản vô hình trong tâm trí. Tuy nhiên, nếu chúng ta không dám bước đi bước đầu tiên, chúng ta sẽ mãi mãi đứng yên tại chỗ và không bao giờ có cơ hội đạt được những mục tiêu của mình.
Trong quyển sách “Bắt đầu để chiến thắng” của David Kadavy, anh kể rằng:
“Mike và Matt đang thảo luận về việc thiết kế trang web ngay hiên nhà, còn tôi đang ngồi trên chiếc ghế dài thoải mái bên trong, cố gắng viết lách. Nỗi đau khổ của tôi chắc hẳn đã hiện rõ trên mặt, bởi vì khi Noah bước vào với ly trà đá, anh hỏi tôi ngay:“Anh ổn chứ?”
Tôi trả lời: “Tôi đang cố gắng viết cuốn sách này, nhưng tôi thậm chí còn không thể bắt đầu được”.
“Kế hoạch của anh thế nào?”
“À thì cuốn sách này sẽ có khoảng 55.000 từ. Tôi còn năm tháng rưỡi nữa trước hạn chót. Vậy chắc là,” – tôi bấm vài con số vào máy tính – “khoảng 333 từ một ngày?”
“Đến giờ anh viết được bao nhiêu từ rồi?”
“À thì… Không từ nào cả”. Noah hạ ly xuống và nhướng mày khi nghe tôi trả lời. “Thật quá sức chịu đựng,” tôi tiếp tục nói “mỗi khi tôi viết một từ, tôi lại nghĩ về hàng triệu từ khác có thể mâu thuẫn hoặc lặp lại từ đó trong cuốn sách này. Tôi phải biến cuốn sách này thành hiện thực. Tôi đã đặt tất cả mọi thứ của mình vào đây”.
Noah ngồi xuống cạnh tôi trên chiếc ghế dài. “Thế còn những bài blog đã giúp anh có được hợp đồng viết sách này thì sao? Anh cũng viết mấy bài blog đó thế này à? Đếm số từ rồi viết?”
“Không. Tôi chỉ viết ra thôi”.
“Ok, nhưng quy trình như thế nào? Các bước là gì?”
“Ừm… tôi nghĩ là tôi chỉ lôi chúng ra. Sau một thời gian tôi sẽ xem lại chúng lần nữa. Sau đó có lẽ tôi sẽ viết một dàn ý”.
“Viết nháp. Sau đó lên dàn ý. Rồi sau đó?”
“Sau đó tôi sẽ quay lại chỉnh sửa cho mượt mà”.
“Viết nháp, lên dàn ý, chỉnh sửa. Đó, hãy chia mỗi chương thành ba giai đoạn như vậy. Hãy chia thời gian viết sách của anh ra. Hãy cài đặt thời gian đã chia trên một ứng dụng lịch, như là Calendar của Google. Rồi chỉ cần bám sát theo lịch này. Thế là xong”.
“Nhưng….”
“Đưa nó lên Calendar”.
“Ok”.
“Chậc. Anh làm được mà”. Sau đó Noah đứng dậy bước ra ngoài tham gia buổi tập thể dục.
Thật ra lúc đầu tôi không muốn nghe theo lời khuyên của Noah cho lắm. Anh ấy nói nghe thật đơn giản, như thể việc viết bài theo đúng tiến độ có thể giúp tôi vậy. Nhưng tôi không chỉ viết chữ mà còn phải kèm theo ví dụ và hình ảnh minh họa trực quan nữa.
Việc cố gắng chia nhỏ tiến độ thành một quy trình từng bước mang lại cho tôi cảm giác giống như trò chơi Whac-A-Mole (trò chơi đập chuột)vậy. Mỗi khi tôi cố gắng đặt một công việc nào đó vào Calendar, tôi lại nghĩ đến những việc có thể khiến lịch trình đó không thể thực hiện hoặc khó xảy ra được, hoặc nghĩ đến trường hợp nó sẽ mở ra những khoảng thời gian trống khác mà tôi không thể lấp đầy.
Nhưng dù sao thì kế hoạch đó vẫn tốt hơn kế hoạch chỉ viết 333 từ mỗi ngày.Thế là tôi đã tìm cách chia công việc thành các bước. Tôi cho rằng tôi sẽ không hoàn toàn làm theo nó, nhưng nó sẽ hướng dẫn tôi đi đúng hướng.”
Câu chuyện trên cũng cho thấy rằng, chúng ta thường bị kìm hãm bởi những pháo đài, chúng ngăn cảng chúng ta bắt đầu và thế chúng ta thường để bản thân bị trì hoãn rằng:
“Thật khó để bắt đầu, điều đó quá xa vời”
“Bây giờ tôi chưa thể làm được, tôi còn thiếu sót rất nhiều thứ.”
“Tôi muốn mở một cửa hàng nhưng tôi không có kinh nghiệm.”
“Mặc dù tôi thích điều này, nhưng việc chuyển dời sang vị trí hay ngành nghề khác, nó là một rủi ro”
“Tôi muốn bắt đầu khởi nghiệp, nhưng tôi giờ đã lớn tuổi”
“Thật tuyệt vời khi tôi có thể đứng ở một nơi như vậy”
“…”
Bạn có hàng triệu lý do để ngăn bạn “Bắt đầu”
Và mỗi một lý do sẽ khiến bạn trì hoãn, bạn sẽ lùi một bước, hai bước và mãi mãi bạn chẳng chạm đến mục tiêu của bạn được. Vì khoảng cách ấy quá dỗi xa vời, cứ mãi xa đến mức bạn chẳng còn nhớ rằng bạn từng mong muốn đạt được điều đó.
Cuộc sống không phải là chuỗi ngày chờ đời, bạn càng trì hoãn thì bạn càng khó “bắt đầu” bởi vì sao? Vì cuộc sống sẽ kéo bạn đi theo dòng chảy những thói quen, những công việc và những việc bạn thường làm, nó đơn giản hơn việt “Bắt đầu” đúng chứ.
Bạn sợ rằng sẽ phá vỡ vòng tròn an toàn của bạn, bạn chỉ đứng đó nhìn ra và nhìn vào những người đang thực hiện ước mơ của họ, sau đó bạn lấy ghế ngồi xuống và chìm đắm vào những tưởng tượng xa vời của mình. “Wow..” họ đã làm được điều này thế nào vậy? “Bản thân mình cũng từng mong ước điều đấy?”, “Mình cũng từng có ước mơ tương tự”, “Có quá muộn…” Lại một lần nữa “bạn vẫn ngồi đấy”, bạn đã làm gì? Bạn đã thực sự làm gì? Động tác tiếp theo của bạn là gì? Hành động đâu?
Chẳng có, những hành động ấy chỉ đang trong bộ não của bạn, chúng đang trò chuyện với nhau. Và cuộc trò chuyện chưa đến hồi kết…bạn đánh một giấc dài trên chiếc giường của mình.
Thế là bạn lại bắt đầu một ngày như bình thường, mọi thứ vẫn diễn ra như cũ, và đến tối khi cảm thấy thấm mệt với những công việc thường trực, khiến bạn lười phải “Bắt đầu” một điều gì khác.
Và ngày hôm nay “Bạn chỉ là bạn của ngày hôm qua!” chẳng khác gì cả, giấc mơ và dự định của bạn vẫn nằm đấy – chúng có vẻ cô đơn khi bị bạn lãng quên.
Hẳn là có một cuộc chiến tranh lạnh đang diễn ra tại thời khắc này. “Idea”, “Bảng kế hoạch”, “Dự án”, “Ước mơ”, “Tương lai” hay đơn giản là học một điều gì đó mới, bọn chúng đang cất tiếng gọi từ xa và dường như quá xa để bạn có thể nghe thấy chúng.
Thêm những chướng ngại vật là những bức tượng đài to lớn chắn ngay lối đi, khiến bạn nản lòng. Và bức tường ấy chẳng ai xây nên cả, tự bạn xây,chính những nỗi sợ, nguồn nhiên liệu yếu ớt của bạn.
Vậy thì?
Nếu bạn sợ hãi hãy cứ sợ hãi, điều quan trọng bạn dám bước đi bước đầu tiên.
Tại sao bước đi đầu tiên lại quan trọng?
– Bước đi đầu tiên sẽ tạo ra động lực để chúng ta tiếp tục tiến lên. Khi chúng ta thấy mình đã vượt qua được bước đầu tiên, chúng ta sẽ có thêm sự tự tin và quyết tâm để chinh phục những thử thách tiếp theo.
– Bước đi đầu tiên sẽ mở ra những cơ hội mới mà chúng ta chưa từng nghĩ tới. Khi chúng ta dám bước ra khỏi vùng an toàn của mình, chúng ta sẽ khám phá ra những tiềm năng và khả năng tiềm ẩn của bản thân.
– Bước đi đầu tiên sẽ giúp chúng ta học hỏi và trưởng thành. Khi chúng ta đối mặt với những thử thách, chúng ta sẽ học được những bài học quý giá và trở nên mạnh mẽ hơn.
Làm thế nào để vượt qua nỗi sợ hãi và bước đi bước đầu tiên?
– Hãy xác định rõ mục tiêu của bạn và lý do tại sao bạn muốn đạt được mục tiêu đó. Khi bạn có một mục tiêu rõ ràng, bạn sẽ có thêm động lực để vượt qua nỗi sợ hãi.
– Đừng cố gắng hoàn thành mọi việc cùng một lúc. Hãy chia nhỏ mục tiêu của bạn thành những bước nhỏ hơn và tập trung vào việc hoàn thành từng bước một.
– Hãy tìm kiếm sự hỗ trợ từ những người xung quanh bạn. Họ có thể là gia đình, bạn bè, đồng nghiệp hoặc những người có kinh nghiệm trong lĩnh vực mà bạn quan tâm.
– Đừng chỉ suy nghĩ, hãy hành động. Hãy bắt đầu từ những việc nhỏ nhất và dần dần tiến tới những việc lớn hơn.
Đừng để nỗi sợ hãi và sự do dự cản trở bạn bước đi bước đầu tiên. Hãy nhớ rằng, những người thành công là những người dám bước ra khỏi vùng an toàn của mình và không ngừng nỗ lực để đạt được mục tiêu.
Hãy suy nghĩ về những điều bạn muốn đạt được trong cuộc sống và hãy bước đi bước đầu tiên ngay hôm nay. Đừng chờ đợi sự hoàn hảo, hãy hành động ngay cả khi bạn chưa cảm thấy sẵn sàng.
Happy Live Team
Có thể bạn quan tâm: BẮT ĐẦU ĐỂ CHIẾN THẮNG
Khám phá sức mạnh sáng tạo tiềm ẩn bên trong bạn: Bắt đầu từ trái tim, Chiến thắng trong hành động