fbpx

Bài ca “Thành công” đầy mê hoặc

Trong những năm đầu thập niên 1970, khi Bill bắt đầu sự nghiệp kinh doanh, các bài hát đầy mê hoặc về tiền bắt đầu luẩn quẩn bên tai anh, anh và những cử nhân trẻ ngành quản trị kinh doanh đến từ các trường đại học hàng đầu về kinh doanh đã được một công ty nổi tiếng và đầy triển vọng tuyển dụng. Đây là công ty chuyên cho thuê máy tính và các thiết bị vận tải trên quy mô lớn. Họ kiếm tiền trên tỷ lệ phần trăm của mỗi hợp đồng và họ bước vào đúng thời điểm thị trường đang tăng trưởng cực kỳ mạnh mẽ.

Việc kinh doanh bắt đầu phát triển và tốc độ thành công càng ngày càng nhanh hơn, và đã có lúc ban điều hành công ty này đặt mục tiêu trở thành doanh nghiệp tỷ đô nhanh nhất trong lịch sử. Đây là một mục tiêu đầy tham vọng nhưng hoàn toàn khả thi vào thời điểm đó. Mục tiêu này kích thích và quyến rũ tất cả mọi người – bao gồm cả vợ chồng tôi. Đến giờ tôi vẫn nhớ mình đã cực kỳ hào hứng khi công việc của Bill và các đồng nghiệp diễn ra tốt đẹp, và nghĩ rằng chuyện này thật tuyệt vời, và đã không hề can ngăn khi anh đi sớm về muộn, thường xuyên phải đi công tác, thậm chí vào cả những ngày cuối tuần.

Ba đứa con nhỏ của chúng tôi – Zachary 1 tuổi, Summer 3 tuổi, và Billy 5 tuổi – là tất cả cuộc sống của chúng tôi, chúng tôi nghĩ như thế. Với chúng tôi, cuộc hôn nhân và mối quan hệ với con cái là những điều quan trọng nhất trên thế giới. Tuy nhiên, nếu ai đó quay phim lại gia đình chúng tôi trong khoảng thời gian này và coi lại đoạn phim đó một cách khách quan, họ sẽ nói rằng:  Không, hai vợ chồng này không hề quan tâm đến con cái mình.

Những đứa trẻ luôn ở với người trông trẻ, người vợ hoặc luôn phải đi công việc với chồng, hoặc đi mua sắm, hoặc tham gia các hoạt động giải trí, và họ đang bỏ lỡ giai đoạn quan trọng nhất
trong sự phát triển của con cái mình: nhìn thấy những bước đi chập chững đầu tiên, có mặt để kể chuyện và hôn con trước khi đi ngủ, hay xây dựng mối quan hệ với con một cách tự nhiên. Họ có thể mua được sự chăm sóc, đồ chơi hay một ngôi nhà lớn, nhưng ngay cả khi họ đang dành thời gian cho con, đầu óc họ vẫn quay cuồng với những việc cần phải làm tiếp theo để đạt được mục tiêu tài chính hoặc để chứng minh cho bạn bè rằng họ biết cách hưởng thụ cuộc sống giàu có mới mẻ này.

Thực sự lúc đó chúng tôi cảm thấy mình đang hy sinh cho con cái, nhưng nếu bạn nhìn vào cách chúng tôi tiêu tốn thời gian và năng lượng, bạn sẽ thấy rằng ý định và hành động của chúng tôi
không hề nhất quán chút nào cả.

Chúng tôi nhận ra mình đang mắc kẹt trong vòng luẩn quẩn đó vào giữa những năm 1970. Tiền vẫn không ngừng chảy vào, và tất cả mọi thứ chúng tôi mua hoặc có được bằng tiền chỉ làm tăng
ham muốn mua nữa, mua nhiều hơn mà thôi. Để trở thành thành phần trí thức trong xã hội, chúng tôi cảm thấy mình cần phải tìm hiểu về những loại rượu vang ngon, và trong quá trình tìm hiểu, chúng tôi nhận ra mình cần xây dựng một hầm chứa rượu vang. Chúng tôi mua một chiếc xe thể thao thời thượng chạy cực nhanh, và sau đó lại cần thêm một chiếc xe gia đình khác để chở thêm con cái. Chúng tôi đã sở hữu một ngôi nhà tuyệt vời, nhưng dường như trông nó không hoàn thiện nếu không được trang trí bởi các tác phẩm nghệ thuật ấn tượng. Và ngay sau khi bắt đầu tìm hiểu về nghệ thuật, chúng tôi lại muốn mua các tác phẩm ở mức độ cao hơn. Bạn bè của chúng tôi bắt đầu có nhà riêng để ở trong mùa hè, nên có thể đó sẽ là mục tiêu tiếp theo của chúng tôi. Một khi chúng tôi bắt đầu mua quần áo đắt tiền hơn, chúng tôi sẽ cần những đôi giày đẹp hơn, mới hơn để phù hợp với quần áo mới. Và rồi áo khoác cũng phải hợp với những bộ đồ này. Và đồng hồ cũng phải hợp nữa. Danh sách các thứ cần phải nâng cấp dường như dài vô tận. Trong vòng quen biết xã hội của chúng tôi, các kỳ nghỉ đã trở thành biểu tượng của lối sống xa hoa; nếu bạn muốn hòa nhập với đám đông nổi tiếng, bạn cần có những kỳ nghỉ đặc biệt. Thế là đột nhiên, lái xe đến Yosemite hoặc cắm trại đơn giản thôi là chưa đủ. Phải trượt tuyết ở Sun Valley hoặc chèo thuyền ở Hawaii mới “hợp chuẩn”. hứ này dẫn đến thứ khác, thứ khác lại dẫn đến thứ khác nữa, và tất cả chúng đều có vẻ cực kỳ quan trọng. Có một điều gì đó đã thôi thúc chúng tôi bước vào vòng tròn không hồi kết này, và chúng tôi thậm chí còn không ngừng lại một chút để thắc mắc về sự thật đó nữa. Trong khi đó, con chúng tôi suốt ngày ở với các vú em và người giữ trẻ, chúng lớn lên trong sung túc và chăm sóc tận tình, nhưng lại vắng đi sự hiện diện của chúng tôi. Chúng tôi là bậc phụ huynh yêu thương con, nhưng lại vắng mặt quá nhiều trong quá trình trưởng thành của chúng. Chúng tôi biết vậy nhưng vẫn rời đi, bởi vì chúng tôi luôn cho rằng công việc là quan trọng hơn, và vì chúng tôi biết rằng mình sẽ trở về nhà sớm thôi.

Việc khởi chạy một sáng kiến mới ở quy mô toàn cầu, nhằm mục đích chấm dứt nạn đói trên thế giới – Dự án Hunger – đã giúp tôi thức tỉnh. Khi lần đầu tiên nghe về một cam kết chấm dứt
nạn đói trên Trái Đất, tôi cảm thấy sứ mệnh của dự án này phù hợp một cách sâu sắc với những cảm xúc của tôi trước nỗi đau khổ của con người. Tôi nhớ về thời điểm khi vẫn còn là trẻ con,
một đứa trẻ hạnh phúc và mãn nguyện, khi đó đã có lúc tôi nhận ra rằng đâu đó trên thế giới này vẫn còn những người bị đói, và tôi không hiểu được điều đó. Tôi đã rất buồn khi biết rằng đâu đó
trên Trái Đất này, có một đứa trẻ giống như tôi không được ăn no. Tôi nhớ mình đã quyết tâm rằng “không thể để điều đó xảy ra được”. Khi còn trẻ con, bạn sẽ thường xuyên có những suy nghĩ
kiểu như vậy, và sau đó khi ra ngoài chơi bạn sẽ quên béng chúng. Nhưng suy nghĩ này ở lại với tôi rất lâu, và vài thập kỷ sau, khi tôi nghe được thông điệp của Dự án Hunger – rằng con người có thể sử dụng những nguồn tài nguyên hiện có để kết thúc nạn đói dai dẳng trên Trái Đất – ý nghĩ ấu thơ nọ lập tức vang vọng trong trái tim tôi và đưa tôi trở lại thời thơ ấu, lúc mà tôi lần đầu nhận ra rằng không phải tất cả mọi người đều được chăm sóc tốt, và rằng tôi muốn làm điều gì đó để cải thiện việc này. Tôi cảm thấy có một tiếng gọi từ tâm hồn mình, một tiếng gọi sâu sắc và mạnh mẽ mà tôi không thể bỏ qua được. Chính vào lúc đó, tôi bắt đầu tách bản thân mình khỏi cuộc rượt đuổi tiền bạc luẩn quẩn.

Giờ đây, sau 25 năm, tôi có thể nói rằng một trong những món quà bất ngờ tôi nhận được khi tham gia Dự án Hunger chính là trong quá trình đứng lên chống lại nạn đói, tôi dần dần nhận ra
mình phải giải quyết cơn đói bên trong chính con người mình, cũng như cách sống giả tạo và không phù hợp hiện tại của bản thân. Đó chính là lúc chúng tôi bắt tay chuyển các nguồn lực mình có – thời gian, năng lượng, tiền bạc, những của cải vật chất tích cóp được – để hướng đến khao khát tạo ra sự khác biệt trong cuộc sống.

Mặc dù Bill vẫn tiếp tục làm việc cho công ty hiện tại, nhưng chúng tôi bắt đầu nhìn nhận cuộc sống khác đi. hay vì không ngừng tích lũy tiền bạc hoặc sử dụng tiền để mua nhiều thứ hơn,
chúng tôi bắt đầu coi những nguồn lực mà anh và các đồng sự đang tạo ra là những nguồn lực chúng tôi có thể dùng để giúp đỡ người khác, phân bổ tiền cho những người, những chương trình
và những dự án để xây dựng nên một cuộc sống tốt đẹp hơn cho tất cả mọi người. Bản thân tôi, một cựu giáo viên, đã quyết định tạo ra một ngôi trường dành riêng cho những bậc cha mẹ đơn thân phải làm việc vất vả. Chúng tôi lôi kéo bạn bè và những gia đình khác tham gia vào các hoạt động xây dựng cộng đồng và gây quỹ. Chúng tôi đắm chìm trong các dự án khiến cá nhân và xã hội thay đổi, tham gia các khóa học và các chương trình hội thảo, và khuyến khích những người khác làm theo. Chúng tôi bắt đầu mở rộng các mối quan hệ của mình, từ một nhóm nhỏ những người chỉ theo đuổi thành công và địa vị về mặt tài chính, thành một tổ hợp bạn bè và đồng nghiệp đa dạng đến từ tất cả các bối cảnh, các nền văn hóa và lối sống khác nhau. Vòng tròn xã hội của chúng tôi trở nên lớn hơn, đa văn hóa hơn, đến từ nhiều tầng lớp xã hội và hoàn cảnh kinh tế khác nhau.

Bill và đồng sự của anh đã tạo ra một quỹ riêng cho công ty, và tất cả chúng tôi đều được trải nghiệm niềm vui và sức mạnh của việc đóng góp, đầu tư tiền vào những điều chúng tôi thực sự quan tâm – các chương trình thể hiện những cam kết cao cả nhất của chúng tôi đối với cuộc sống. Chúng tôi nhận thấy mình có thể tạo ra một sự khác biệt đáng kể bằng cách đầu tư tiền vào nỗ lực chấm dứt nạn đói, và chúng tôi đã làm vậy – đóng góp vào Dự án Hunger và trải nghiệm cảm giác thỏa mãn đã giúp mối quan hệ của chúng tôi với nhau và với mọi người khăng khít hơn, bền chặt hơn. Chúng tôi nhận ra rằng cuộc chiến trước đây của chúng tôi – cuộc chiến với mục đích tích lũy và nâng cấp tất cả mọi thứ trong cuộc đời mình – là một loại “đói”, và chúng tôi giải quyết nó tận gốc bằng cách nhận ra rằng: thứ chúng tôi thực sự khao khát là một cuộc sống có ý nghĩa. Chúng tôi khao khát tạo ra sự thay đổi và bắt đầu cống hiến bản thân cho khao khát đó. Một số người trong chúng tôi nỗ lực cho các sáng kiến giải quyết nạn đói, một số đầu tư cho giáo dục, một số hỗ trợ người nghèo, một số cố gắng ngăn chặn việc lạm dụng con người hoặc chữa trị, cung cấp chỗ ở cho các nạn nhân của nạn lạm dụng.

Sự thay đổi trong suy nghĩ này đã khiến mối quan hệ của chúng tôi với tiền bạc thay đổi. Một khi đã bắt đầu điều chỉnh các quyết định tài chính của mình cho phù hợp với những giá trị cốt lõi sâu
xa và những cam kết cao cả nhất, chúng tôi liền cảm nhận được một sự thay đổi lớn, không chỉ trong những điều liên quan đến tiền, mà còn trong cách cảm nhận của chúng tôi về tiền bạc, về
cuộc sống và về chính bản thân chúng tôi. Cuối cùng, chúng tôi có thể đánh giá bản thân không phải qua những thứ chúng tôi có hoặc sở hữu, mà là qua những điều chúng tôi đã cho đi; không phải qua những của cải chúng tôi tích lũy được, mà là qua những điều chúng tôi phân bổ rộng khắp.

Chúng tôi cũng chứng kiến sự thay đổi tương tự xảy ra với rất nhiều bạn bè của mình. Dù họ có nguồn lực tài chính thế nào, thì khi họ kết nối nó với sự hào phóng và quyết tâm của bản thân, kết quả họ nhận được đều tương tự: đã học được một cách thể hiện bản thân tốt đẹp hơn. Chúng tôi đã nhận ra rằng: dù chúng tôi không thể thay đổi nền văn hóa tiền bạc hiện tại, chúng tôi vẫn
có thể nhìn nó bằng cặp mắt sáng suốt hơn. Khi gặp phải các tình huống tài chính, chúng tôi có thể đưa ra những lựa chọn lý trí hơn. Chúng tôi không còn cảm thấy bị kìm hãm hoặc mắc kẹt trong nỗi sợ và mong đợi về tiền bạc nữa, và nhờ vậy, cuộc đua tiền bạc của chúng tôi bắt đầu chậm lại. Đối với mỗi người chúng tôi, tiền bạc dần dần trở thành một cách để thể hiện sự khao khát và viên mãn trong tâm hồn.

Nguồn: Trích sách Linh hồn của tiền

Có thể bạn quan tâm:
Linh hồn của tiền

Đánh thức “sự giàu có” từ nội lực của chúng ta

Linh hồn của tiền

ĐỌC THỬ

ĐẶT SÁCH

Các viết cùng chủ đề