Hội nghị Bretton Woods: Lấy USD làm đồng tiền chung của thế giới
Tháng 7 năm 1944, đại diện của 44 quốc gia đã gặp nhau tại Bretton Woods, New Hampshire, tạo ra một sự sắp xếp thể chế mới để điều hành nền kinh tế thế giới trong những năm sau Chiến tranh thế giới thứ II.
Những năm sau Chiến tranh thế giới thứ II hầu hết đều đồng ý rằng sự bất ổn kinh tế thế giới là một trong những nguyên nhân chính của chiến tranh, và sự bất ổn đó cần được ngăn chặn trong tương lai. Thỏa thuận được phát triển bởi nhà kinh tế học nổi tiếng John Maynard Keynes và Harry Dexter White, ban đầu được đề xuất với Anh như một phần của Đạo luật cho vay và cho thuê – đạo luật của Mỹ được thiết kế để hỗ trợ Anh trong nỗ lực tái phát triển sau chiến tranh. Sau nhiều cuộc đàm phán khác nhau, hình thức cuối cùng của hệ thống Bretton Woods bao gồm ba mục chính:
- Sự hình thành các cơ quan quốc tế quan trọng được thiết kế để thúc đẩy thương mại công bằng và hài hòa kinh tế quốc tế.
- Ấn định tỷ giá hối đoái giữa các loại tiền.
- Khả năng chuyển đổi giữa vàng (XAU) và Đô la Mỹ (USD), do đó nâng cao vị thế đồng Đô la Mỹ làm tiền tệ dữ trữ được lựa chọn cho thế giới.
Trong ba mục trên, chỉ có mục đầu tiền là còn tồn tại cho đến ngày hôm nay, ngoại trừ các tổ chức được hình thành nhờ kết quả trực tiếp của Bretton Woods bao gồm Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF), Ngân hàng Thế giới và Hiệp định chung về Thuế quan và Thương mại (GATT); và tất cả đều đóng một vai trò quan trọng trong sự phát triển ngày nay và điều tiết các nền kinh tế quốc tế.
Kể từ khi hệ thống Bretton Woods sụp đổ, IMF đã hợp tác chặt chẽ với Ngân hàng Thế giới. Hai tổ chức hiện cùng nhau thường xuyên cho các quốc gia đang phát triển vay, hỗ trợ họ trong việc phát triển cơ sở hạ tầng công cộng có khả năng hỗ trợ một nền kinh tế trọng thương có thể đóng góp trên thị trường quốc tế. Để đảm bảo rằng các quốc gia này thực sự có thể tiếp cận bình đẳng và hợp pháp vào thương mại với các đối tác công nghiệp hóa. Ngân hàng Thế giới và IMF phải hợp tác chặt chẽ với GATT. Mặc dù ban đầu GATT là một tổ chức tạm thời, nhưng giờ đây nó hoạt động để khuyến khích dỡ bỏ các rào cản thương mại, cụ thể là thuế quan và hạn ngạch.
Thỏa thuận Bretton Woods tồn tại từ năm 1944 đến năm 1971, sau đó nó được thay thế bằng thỏa thuận Smithsonian, một thỏa thuận quốc tế đầu tiên về sự cần thiết phải đáp ứng những thiếu sót của Bretton Woods do Tổng thống Mỹ Richard Nixon đưa ra. Thật không may, thỏa thuận Smithsonian đã sở hữu cùng một điểm yếu quan trọng: Mặc dù không bao gồm sự chuyển đổi thoải mái giữa vàng và Đô la Mỹ, nhưng nó đã duy trì tỷ giá hối đoái cố định – một khía cạnh không phù hợp với thâm hụt thương mại đang diễn ra tại Mỹ và nhu cầu quốc tế đối với đồng USD yếu hơn. Do đó, thỏa thuận Smithsonian chỉ tồn tại trong thời gian ngắn.
Cuối cùng, tỷ giá hối đoái của thế giới đã phát triển thành một thị trường tự do, nơi cung cầu là tiêu chí duy nhất quyết định giá trị của một loại tiền tệ. Mặc dù điều này đã và vẫn dẫn đến một số cuộc khủng hoảng tiền tệ và sự biến động ngày một lớn hơn giữa các loại tiền tệ, nó cũng cho phép thị trường trở nên tự điều tiết, và do đó có thể đưa ra giá trị phù hợp của một loại tiền tệ mà không gặp bất kì trở ngại nào.
Đối với Bretton Woods, có lẽ đóng góp đáng nhớ nhất của nó trên thị trường kinh tế quốc tế là vai trò trong việc thay đổi nhận thức quốc tế về đồng USD. Trong khi đồng EUR là một loại tiền tệ mang tính cách mạng biên giới trong cả hành vi xã hội và thương mại quốc tế, thì đồng USD vẫn là sự lựa chọn cho dự trữ của thế giới. Điều này phần lớn là do hệ thống Bretton Woods: Bằng cách thiết lập khả năng chuyển đổi vàng và USD, vai trò của USD là đồng tiền đáng tin cậy và dễ tiếp cận nhất thế giới đã được củng cố vững chắc. Vì vậy, mặc dù Bretton Woods có thể là một học thuyết cũ những tác động của nó đối với đồng USD và kinh tế quốc tế vẫn còn vang dội cho đến ngày nay.
Nguồn: Trích sách Các phương pháp giao dịch ngắn hạn hiệu quả trên thị trường Forex
Có thể bạn quan tâm:
Các phương pháp giao dịch ngắn hạn hiệu quả
trên thị trường Forex – Kathy Lien
(Chiến lược để thu lợi từ sự dịch chuyển của thị trường tiền tệ)