Sai lầm lớn nhất của đời người: Một là không đi hết chặng đường, hai là không bao giờ bắt đầu
Không phải ngẫu nhiên mà người ta thích năm mới đến vậy, vì ngoài chuyện được nghỉ làm/học và là cái cớ cho những cuộc tiệc tùng, năm mới được coi là điểm khởi đầu mới của tất cả mọi người. Ai cũng bình đẳng với cơ hội bắt đầu.
Ngày bé, mọi sự khởi đầu đều được ăn mừng, bước đi đầu tiên của bạn, câu nói đầu tiên của bạn, buổi học đầu tiên của bạn. Những sự khởi đầu của bạn được đánh dấu bởi niềm vui của người thân và thậm chí những tấm ảnh lưu giấu. Nhưng giờ đây, sự khởi đầu đâu đó lại trở thành nỗi sợ vô hình.
Chúng ta sẽ BẮT ĐẦU quay TRỞ LẠI mặt trăng
Khoảnh khắc Neil Amstrong đặt bước chân đầu tiên lên mặt trăng, hàng trăm triệu người hiểu rằng đó sẽ là sự khởi đầu mới của một ước mơ về những chuyến du hành không gian.
2020 là thập kỷ nơi người ta nghĩ về sự bắt đầu. Những nhà khoa học từ khắp nơi trên thế giới rục rịch nghiên cứu để đưa con người trở lại mặt trăng lần thứ hai. Nhưng khoảng cách giữa lần đầu tiên và thời điểm bây giờ là quá lớn, với những trang thiết bị phát triển hơn rất nhiều so với trước đây, đến mức mọi tờ tạp chí lớn như National Geography, The Times, The Economist đều nhấn mạnh loài người đang chuẩn bị cuộc chạy đua đến mặt trăng như thể đây là lần đầu tiên họ làm vậy.
Và với mọi sự tò mò, hăm hở, thách thức và hiếu thắng, cảm giác ấy lại càng rõ rệt hơn bao giờ hết, cảm giác sẽ sớm thôi, chúng ta sẽ BẮT ĐẦU quay TRỞ LẠI mặt trăng. Bạn thấy đấy, chỉ cần thêm một từ, chúng ta hiểu được biết bao xúc cảm đi kèm với sự kiện thiên văn của thế giới: sự khao khát, sự háo hức, sự gấp rút, sự kỳ vọng… như thể chưa bao giờ có lần đầu tiên, như thể chẳng quan trọng là có bao nhiêu lần đầu tiên. Lần đầu tiên không phải một hiện tượng hữu hình.
Lần đầu tiên, nên là một cơ chế cảm xúc.
Sai lầm lớn nhất của đời người, một là không đi hết chặng đường, hai là không bao giờ bắt đầu.
Đức Phật nói rằng có hai sai lầm lớn nhất mà chúng ta thường mắc phải: một là không đi hết chặng đường, và hai là không bao giờ bắt đầu. Bởi bạn biết sao không? Sự khởi đầu bé nhỏ có thể là yếu tố kích thích của những điều phi thường.
Một ngày tháng 8 năm 2018, người ta thấy một cô bé mặc áo khoác vàng ngồi trước cửa Nghị viện Thụy Điển, tay cầm tấm bảng viết tay với thông điệp “Bỏ học vì môi trường”. Không ai nhìn thấy cô bé, rồi họ nhìn thấy khuôn mặt cương nghị, rồi họ bắt đầu chia sẻ hình ảnh về một cô gái nhỏ người Thụy Điển hàng sáng thay vì đi học sẽ đến ngồi trước cửa nghị viện.
Người ta không biết rằng, chỉ 16 tháng sau đó, cô đã truyền cảm hứng cho hơn 4 triệu người từ khắp nơi trên thế giới xuống đường biểu tình đòi hỏi chính phủ các nước nhanh chóng nhìn nhận và thay đổi chính sách biến đổi khí hậu – sự kiện được coi là cuộc biểu tình lớn nhất vì môi trường trong lịch sử nhân loại.
Từ một người đến bốn triệu người, từ một cô bé BẮT ĐẦU bằng cách của chính mình, tới mỗi người, mỗi chính trị gia, mỗi cá nhân trẻ từ các quốc gia trên thế giới BẮT ĐẦU theo cách vĩ mô hơn. Người ta giờ đây, khi nghĩ đến sự bắt đầu, sẽ nghĩ đến hình ảnh Greta Thunberg với chiếc áo vàng của cô, ngồi co ro với tấm biển hiệu bé nhỏ ấy.
Tầm quan trọng của việc bắt đầu, theo Matt Haig, tác giả cuốn sách Reason To Stay Alive, là điểm tựa tâm lý để đưa bạn ra khỏi vòng luẩn quẩn của cảm giác bị mắc kẹt trong một tình huống, hoàn cảnh cụ thể. Chỉ cần bạn suy nghĩ rằng bạn có thể bắt đầu lại đi kèm với bầu trời tự do thì mọi viễn cảnh, mọi khả năng, mọi sự có thể. Và điều đó, dù không thể là khởi nguồn của một cuộc cách mạng nhân loại, nhưng sẽ là cuộc cách mạng của chính bạn.
Tất cả mọi người đều bình đẳng trước cơ hội bắt đầu
Bạn nghĩ rằng cuộc sống hiện tại rất ổn, mọi thứ có đúng quỹ đạo của nó, bạn hài lòng trong mỗi nhịp nó vận hành? Chúc mừng bạn! Nhưng còn số khác trong chúng ta thì sao? Những người hòa vào guồng quay cuộc sống hàng ngày bằng câu hỏi như thể bạn vừa trải qua một đêm chè chén: Tôi là ai và đây là đâu?
Khi công việc trở nên chán ngấy, khi đối phương trong mối quan hệ không còn chia sẻ những điều hai bạn vẫn chia sẻ, câu hỏi đầu tiên mà các nhà tâm lý học khuyến khích bạn nên tự hỏi mình: Lý do mình bắt đầu là gì?
Bởi khi đã đi mãi một con đường, người ta thường quên đi sự khởi đầu: động lực, đam mê, một đích đến cụ thể, một sự khao khát. Họ muốn bạn làm vậy, bởi hoặc bạn sẽ có thể tìm lại cảm giác muốn BẮT ĐẦU yêu thích trở lại những thứ bạn vẫn luôn làm, hoặc sẽ nhận ra mình đã thay đổi, và cách tốt nhất đi kèm với nhận thức ấy, là BẮT ĐẦU MỘT CÁI GÌ ĐÓ KHÁC HOÀN TOÀN.
Không phải ngẫu nhiên mà người ta thích năm mới đến vậy, vì ngoài chuyện được nghỉ làm/học và là cái cớ cho những cuộc tiệc tùng, năm mới được coi là điểm khởi đầu mới của tất cả mọi người. Ai cũng bình đẳng với cơ hội bắt đầu. Và khi bạn có 365 ngày trước mặt để tận dụng thì bạn sẽ làm gì?
Nếu là tôi, tôi sẽ book vé tàu để khởi đầu hành trình xuyên một quốc gia bằng tàu hỏa, dù tôi sẽ không thể đi một lèo, nhưng tôi luôn có thể quay về và bắt đầu đi tiếp. Bởi tôi biết rằng, khi nhìn thấy tấm vé nhỏ trên tay, tôi sẽ có cảm giác thật sự BẮT ĐẦU.
Của điều gì ư? Tôi không biết nữa, nhưng chắc chắn sẽ là điều tuyệt vời.
Nguồn:ttvn
Có thể bạn quan tâm: Bộ sách Thay thói quen – Đổi vận mệnh