fbpx

Mohnish Pabrai: “Khoản đầu tư trị giá 30.000 đô la đã cho tôi lợi nhuận hơn 150 lần trong 10 năm”

Mohnish Pabrai là người Ấn Độ, ông sinh ra, lớn lên và theo học ở Ấn Độ, rồi sang Mỹ học công nghệ thông tin ở Trường đại học Tổng hợp Clemson ở South Carolina. Sau khi trở thành kỹ sư tin học, Pabrai làm việc 2 năm cho công ty viễn thông Tellabs. Năm 1990, với 30.000 USD của mình và 70.000 USD đi vay, Pabrai mở công ty dịch vụ tin học Transtech. Mười năm sau, ông bán công ty này và chính thức “gia nhập” vào đội ngũ những người giàu có.

Mohnish Pabrai
Mohnish Pabrai

Trong quyển sách “Nghệ thuật đầu tư Dhandho” (The Dhandho Investor) của mình, Mohnish Pabrai đã chia sẻ câu chuyện làm giàu đến các độc giả một cách chi tiết, xác thực và phong phú hơn so với những bài viết trên báo chí. 

“Để gia thêm hương vị của Dhandho, hãy cùng xem xét trải nghiệm Dhandho của chính tôi. Lần đầu tiên tôi thành lập doanh nghiệp – Transtech, Inc., tôi hầu như không có tiền – khoảng 30.000 đô la trong tài khoản hưu trí 401 (k) tại Tellabs và 70.000 đô la hạn mức thẻ tín dụng đối với một số thẻ tín dụng do tôi đăng ký với dự toán thành lập doanh nghiệp.

(*) Bài viết được trích từ sách Nghệ thuật đầu tư Dhandho – Phương pháp đầu tư rủi ro thấp, lợi nhuận cao (Đọc thửđặt sách tại đây)

Nghệ thuật đầu tư Dhandho

Tôi nghiên cứu luật phá sản của Mỹ và thấy chúng không quá khó. Nếu kinh doanh thất bại và tôi không thể trả hết nợ, tôi có thể tuyên bố phá sản cá nhân và bắt đầu lại. Tình huống này rất giống với Papa Patel – không có nhiều bất lợi vì anh chẳng có gì để mất. Ngoài ra, khi tôi xin nghỉ việc, ông chủ bảo tôi có thể trở lại bất cứ lúc nào, và có khả năng sẽ tăng lương của tôi lên kha khá.

Tất cả những gì tôi phải mất là 30.000 đô la trong tài khoản hưu trí 401 (k) của mình. Tôi lúc ấy 25 tuổi, điều cuối cùng tôi lo lắng là tài sản hưu trí của bản thân bị rút cạn.

Tôi thành lập TransTech vào tháng Hai năm 1990 trong khi tiếp tục làm việc tại Tellabs. Tôi dành một nửa thời gian nghỉ để làm việc bất cứ khi nào cần chào hàng cho khách. Tôi từng làm việc ở nhà vào buổi sáng từ 6:30 đến 8:30, rồi đến công ty cả ngày và làm việc trở lại vào buổi tối từ 6 giờ đến nửa đêm. Rồi doanh đổ thu về trong khi chi phí kinh doanh rất ít. Khi tôi có khách hàng đầu tiên và doanh thu đạt trên 200.000 đô la một năm trong túi, tôi từ chức.

Tôi thành lập TransTech vào tháng Hai năm 1990 trong khi tiếp tục làm việc tại Tellabs.
Tôi thành lập TransTech vào tháng Hai năm 1990 trong khi tiếp tục làm việc tại Tellabs.

Nếu bạn nhìn vào phương pháp tiếp cận, thì đó là phương pháp tiếp cận không rủi ro. Bất lợi duy nhất của tôi là mất đi số tiền cỏn con trị giá 30.000 đô la trong tài khoản hưu trí 401 (k).

Còn triển vọng thì bao la – hàng triệu đô la. Visa và MasterCard là nhà đầu tư mạo hiểm của tôi, họ tài trợ cho phần còn lại. Bấy giờ tôi sống độc thân. Không phải lo lắng về gia đình. Nhiều bữa trưa và tối chỉ đơn giản là chiếc bánh sandwich Subway. Chi tiêu của tôi khá thấp.

Tôi cho rằng ở lại Tellabs là một đề xuất rủi ro. Tôi nghĩ nếu mình ở lại công ty thì dường như chỉ đi theo con đường làm việc tại tập đoàn nhàm chán và chậm chạp. Nếu tôi tỉnh dậy khi 35 hoặc 45 tuổi và quyết định tự đi con đường riêng của mình thì sẽ phức tạp hơn nhiều. Có lẽ lúc đó tôi cũng có vợ con nữa, điều này càng khiến việc phá vỡ lề thói và đặt cược không rủi ro khó khăn hơn. Ở tuổi 25 và độc thân, chí ít tôi sẵn có khoản cược không rủi ro.

Nếu tôi tỉnh dậy khi 35 hoặc 45 tuổi và quyết định tự đi con đường riêng của mình thì sẽ phức tạp hơn nhiều. Có lẽ lúc đó tôi cũng có vợ con nữa, điều này càng khiến việc phá vỡ lề thói và đặt cược không rủi ro khó khăn hơn. Ở tuổi 25 và độc thân, chí ít tôi sẵn có khoản cược không rủi ro.
Nếu tôi tỉnh dậy khi 35 hoặc 45 tuổi và quyết định tự đi con đường riêng của mình thì sẽ phức tạp hơn nhiều. Ở tuổi 25 và độc thân, chí ít tôi sẵn có khoản cược không rủi ro.

Kế hoạch trò chơi của tôi rất đơn giản. Tôi có một mô hình kinh doanh dựa trên chênh lệch giá. Tuyên bố giá trị (value proposition) thúc đẩy chuyên môn sâu và các tài năng trong mô hình khách chủ (client-server computing) của Ấn Độ nhằm đáp ứng lượng nhân tài đang thiếu hụt nghiêm trọng ở vùng Trung

Tây nước Mỹ. Số vốn 100.000 đô la của tôi đủ trang trải cho doanh nghiệp hoạt động, cho đến khi mang lại doanh thu và lợi nhuận thì tôi từ chức ở Tellabs. Tôi biết rằng với hai khách hàng hợp tác đầu tiên và tạo ra thu nhập và lợi nhuận thực, bất lợi vô cùng hạn chế. Vẫn là câu nói kinh điển “Ngửa tôi thắng; sấp tôi chẳng thiệt bao nhiêu.”

TransTech tăng trưởng mạnh mẽ. Vào năm 1996, chúng tôi góp mặt trong danh sách Inc. 500 companies – một trong 500 doanh nghiệp tăng trưởng nhanh nhất tại Mỹ. Khi doanh thu từ không có gì tăng lên tới hơn 20 triệu đô la mỗi năm trong 10 năm, doanh nghiệp chưa bao giờ cần một đồng vốn nào bên ngoài.

Dòng tiền cung cấp toàn bộ cho vốn tăng trưởng và nhiều kênh khác. Tiền mặt luôn luôn trong tình trạng khan hiếm vì chúng tôi tăng trưởng rất nhanh và tái đầu tư vốn liên tục để mở rộng quy mô. Vào cuối năm 1991, tôi tìm được một nhà cấp vốn tuyệt vời là Tom Harazim, người yêu thích câu chuyện của chúng tôi. Ông thanh toán toàn bộ thẻ tín dụng của tôi, giúp chúng tôi thoát khỏi những khoản nợ phải trả để xoay vòng tiền mặt nhanh nhất có thể, và TransTech thiết lập hạn mức tín dụng rẻ hơn rất nhiều dựa trên khoản nợ phải thu lần đầu của chúng tôi.

Chúng tôi bán một số tài sản và thu về khoảng 2 triệu đô la vào năm 1994 – lần đầu tiên tôi cảm thấy mình giàu có đến vậy. Và sau đó bán toàn bộ doanh nghiệp vào năm 2000 và thu về hàng triệu đô la. Khoản đầu tư trị giá 30.000 đô la đã cho tôi lợi nhuận hơn 150 lần trong 10 năm – lợi tức hàng năm đạt trên 65%.

 Và sau đó bán toàn bộ doanh nghiệp vào năm 2000 và thu về hàng triệu đô la. Khoản đầu tư trị giá 30.000 đô la đã cho tôi lợi nhuận hơn 150 lần trong 10 năm - lợi tức hàng năm đạt trên 65%.
Và sau đó bán toàn bộ doanh nghiệp vào năm 2000 và thu về hàng triệu đô la. Khoản đầu tư trị giá 30.000 đô la đã cho tôi lợi nhuận hơn 150 lần trong 10 năm – lợi tức hàng năm đạt trên 65%.

Tôi đi từ mức lương 45.000 đô la một năm (khi tôi nghỉ việc) đến mức lương trên 300.000 đô la một năm chỉ trong vài năm. Từ kỳ diệu là Dhandho, triển vọng to lớn và hầu như không có bất lợi. Đó là nhờ khoản cược kinh điển “Ngửa tôi thắng; sấp thì tôi chẳng thiệt bao nhiêu!””

Trích từ chương 3 sách: Nghệ thuật đầu tư Dhandho – Phương pháp đầu tư rủi ro thấp, lợi nhuận cao – Tác giả Mohnish Pabrai

Có thể bạn quan tâm: Nghệ thuật đầu tư Dhandho
(Phương pháp đầu tư rủi ro thấp, lợi nhuận cao
)

ĐỌC THỬ
ĐẶT NGAY

 

 

 

Các viết cùng chủ đề