fbpx

[TÂM SỰ ĐẦU TƯ #50] Vấp ngã tuổi 20

Ở đây chỉ có những tâm sự về đầu tư, không có đúng, không có sai và không ai phán xét bạn.

? Gửi tâm sự ở đây bạn nhé: bit.ly/goc-tam-su-happylive

Vấp ngã tuổi 20

Vấp ngã tuổi 20

Tâm sự của bạn N.V.A,
 
Mến chào các anh chị, các cô chú trong tổ chức Happy Live, em năm nay ngót nghét 20 tuổi và hiện đang là môi giới bất động sản và e đã đọc rất nhiều cuốn sách và nghe sách nói liên quan đến lĩnh vực làm giàu cụ thể như bất động sản, chứng khoán,… Cho phép em được giới thiệu về bản thân một chút để anh chị có thể hiểu rõ về em hơn. Sau khi học xong cấp 3 em có thi đại học nhưng do em còn mải chơi nên đã không được học trong ngôi trường ấy và em quyết định học cao đẳng ngay sau có kết quả.
 
Mang cái mặt mới tinh coi trời bằng vung chưa hiểu gì về thế giới bên ngoài, lên Hà Nội học, ban đầu thì hứng thú nhưng chỉ được 3 tháng em cảm thấy chán ngắt khi việc mình lên trường học xong về nhà chỉ để ngủ chơi game hoang phí tiền bạc và thời gian của bố mẹ nên em quyết định bỏ học và đi theo ngành môi giới bất động sản.
 
Anh chị cũng biết đó ngành này mặc dù thu nhập khủng nhưng không phải ai cũng làm được phải là người cực kỳ am hiểu về bđs thì mới ra kết quả, và cho đến nay thì em đã theo đuổi ngành này được hơn 1 năm rồi nhưng chưa có bất kỳ vụ giao dịch nào. Cho dù em đã dùng đủ cách mà đăng bài đầy đủ đi sớm về khuya và được sự hỗ trợ nhiệt tình từ anh chị trong công ty. Với mức lương 3 triệu của e thì mức sống đầy đủ ở Hà Thành là điều không thể chi tiêu hết sức dè dặt. Em cảm thấy cái nghề này nó chua chát với e quá.
 
Trên đây là chia sẻ rất thật lòng của em sau những ngày làm môi giới của em rất mong anh/chị, cô/chú trong cộng đồng Happy Live góp ý phần nào về quyết đinh của em với ạ, em xin cám ơn.
 
*Lựa chọn nào cũng phải đánh đổi
 
Thật sự trường hợp của bạn đang gặp không phải là hiếm. Và theo Happy Live team nghĩ, hẳn bạn đã rất đắn đo trước khi ra quyết định này. Team có tổng hợp được một số lời khuyên từ các độc giả của Happy Live dành cho bạn: 
 

Bạn Nguyen Thanh Tu: Bỏ học bên kia thì phải đầu tư học nghiêm túc bên này.

 

Bạn Trương Đắc Nguyên: 

Chào bạn, đầu tiên thì vẫn mừng rằng bạn trăn trở với hiện tại và hiểu rõ bản thân đang ở đâu. Theo kinh nghiệm mình từng trải qua thì cảm giác của bạn là điều nêu có và cần trải qua , không có lỗi lầm nào từ bạn hay bất hạnh nào cả, nhiều người cũng đi qua giai đoạn này lắm.
 
Tiếp theo thì hãy tưởng tượng sự nghiệp của bạn là một cái cây mới trồng xuống đất (mới có 20 mà), dĩ nhiên nó không có trái có quả nào cả. Điều đó với một người mới gieo trồng hy vọng cũng là thất vọng lắm chứ khi không thể hưởng gì từ đó. Nhưng rõ ràng nếu ta thất vọng và chấp nhận để cái cây tự lớn một cách “để đời tự dạy” thì có thể cái cây đó rất lâu nữa và có thể chẳng có trái ngọt nếu đất cằn cỗi. Nghĩa là nếu bạn để sự nghiệp dù chưa có gì của mình cho dòng đời tự dạy thì có thể nó còn kéo dài hơn tới tương lai.
 
Lựa chọn tốt hơn là chăm cho cái cây đó, dù công tươi nước, bón phân mỗi ngày cũng không tạo ra trái ngày mai. Ví dụ như bạn đang trong ngành môi giới bất động sản nơi rất mạnh về kỹ năng sale, bạn có cảm thấy mình đang được học nhiều điều từ chỗ hiện tại không ? Bạn có đang nói chuyện hay hơn, tự tin hơn, nói chuyện cuốn hút và dễ bắt chuyện với người khác không ? Nếu có, nếu mỗi ngày bạn cảm thấy mình đang nói chuyện hay hơn thì good, bạn vừa tưới vào cây sự nghiệp của mình nước và dinh dưỡng. Nó không chắc giúp bạn có trái, nhưng việc liên tục tưới nước sẽ đảm bảo tương lai tốt đẹp đến sớm thôi.
 
Vậy mấu chốt là bạn cần tìm nơi, tìm cách, suy nghĩ liên tục để bản thân trở lên hoàn thiện hơn mỗi ngày. 1 năm không có khách hàng, nhưng nếu năm nay bạn đang giao tiếp tốt hơn hẳn 1 năm trước thì bạn có thể hài lòng chút rằng: yeah bạn đang tưới cây.
 
Và cuối cùng là, bạn và mình của năm 20 và nhiều người trẻ của năm 20 khác , chúng ta không có gì để mất hơn nữa cả. Vậy sẵn sàng chịu rủi ro, khó khăn và xấu hổ nhiều một chút. Kiểu như kinh doanh ? Như đi ra ngoài kết bạn nhiều người hơn ? như mặt dày mặc một bộ đồ không sang trọng lắm bước vào một sự kiện lớn. Mỗi thứ đó đều làm bạn tốt lên, kinh nghiệm, hiểu biets hơn mà chẳng có gì để mất nhiều cả. Hãy xông pha nhé.

Bạn Phương Đắng: 

Hồi đó mình cũng vậy. Cắm đầu vào game. Không quan tâm ai cả sống chết đòi bỏ học. Nhớ lại nếu hồi đó mình bỏ học có lẽ là sai lầm lớn nhất của cuộc đời.
 
Mình nghĩ rằng đó là sứ mệnh lứa tuổi. Không ai có thể bắt 1 cậu nhóc mớ 18 tuổi có thể suy nghĩ giống như 1 người đàn ông 30 tuổi được cả. Hãy cố gắng chịu khó mà theo học nốt chương trình đại học đi nha bạn. Kiến thức ở đại học có thể không giúp bạn thành công được, nhưng cái mà đại học dạy cho bạn đó là cách cứ xử, cách tư duy dài hạn 1 vấn đề, chứ không phải cục mỡ nổi mà bạn đang thấy so với đám bạn hết cấp 3 của bạn đã phô ra cho bạn thấy.
 
Nếu gia đình bạn có điều kiện, ok bạn có thể không cần cố gắng nhiều. Nhưng nếu xuất phát điểm của bạn thấp thì tin mình đi vài năm nữa cái áp lực của việc phải thành công để lo cho bố mẹ anh chị em và có 1 nền tảng vững chắc sau khi kết hôn sẽ tát cho bạn sml ra đấy. Đương nhiên rằng cuộc sống của bạn, bạn có quyền lựa chọn nó, bạn có quyền sống với những gì mình cảm thấy vui vẻ thoải mái. Nhưng đừng để sự ích kỹ đó làm cuộc sống của những người thân xung quanh bạn bị ảnh hưởng.
 
Mình với cương vị 1 người trẻ đang thất nghiệp không thể cho bạn 1 lời nguyên tốt được, nhưng mong rằng bạn sẽ đọc và hiểu được phần nào đó điều mình muốn nói.
 
Chúc bạn luôn vui vẻ, khỏe mạnh, chúc bạn sẽ thành công và thành danh trên con đường mà bạn đã chọn và sẽ chọn. Thân ái.

Bạn Trương Ái Hà: 

Chị nghĩ vấn đề không phải cách em thực thi công việc này nữa mà nó nằm ở câu hỏi “Liệu đây có phải nghề nghiệp dành cho em?” (theo như em nói em đã thử mọi hướng cho việc tìm kiếm khách hàng). Hãy thử đặt cho mình những câu hỏi như:
 
1. Tại sao mình lại chọn nghề này?
2. Mục đích sống của mình là gì? (có thể hơi cao với em một xíu nhưng nên hỏi để chính bản thân em còn lò dò câu trả lời).
3. Mình còn thiếu kĩ năng gì trong cuộc sống?
 
Có thể là kỹ năng tạo dựng mối quan hệ bạn bè, người quen… em bị thiếu nên việc bán buôn ban đầu chưa thuận lợi hổng chừng (trong trường hợp em cũng cần để ý tới khách hàng là người quen biết).
 
Mà chị thấy em là người có tính cách cả thèm chóng chán, hay bị nghĩ cái lợi trước mắt nên dễ bỏ cuộc. Cũng không trách em được vì có thể em chưa tiếp xúc được góc nhìn xa và rộng của một vấn đề.
 
Quay trở vào chính mình và tự hỏi điều mình mong muốn nhất lúc này là gì? Lập ra từng cách giải quyết để chinh phục mong muốn đó. Hãy thật sự lắng nghe, chứ đừng chạy theo thành tích của người khác như “thu nhập khủng”.. em đã biết như thế nào là “thu nhập khủng” chưa? Và em có biết cách mình tạo ra nhiều thu nhập như vậy để nó khủn hơn chưa? Kiến thức em thiếu rất nhiều và nó không nhất thiết phải là kiến thức nghề nghiệp, nó là kiến thức sống, cách suy nghĩ và vận hành cuộc đời nha em.
 
Chúc em sớm tìm ra được mình!
 
Và còn rất nhiều lời khuyên hữu ý. Bạn có thể vào đọc thêm tại đây bạn nhé!
 
Lời khuyên từ Happy Live: Bạn hãy cứ vững bước, tập trung cao độ vào việc tìm ra chỗ đứng trong sự lựa chọn của bạn. Và tất nhiên, ai cũng có quyền tìm kiếm sự giúp đỡ. Nếu bạn hiện đang nhận được sự giúp đỡ từ đồng nghiệp, nhưng bạn vẫn chưa hài lòng, mình vẫn có quyền tìm kiếm thêm những nguồn kiến thức mới để nâng cao bản thân. 
 
Nếu bạn nghi ngờ bản thân: Hãy tìm cho mình một mentor, hãy trò chuyện nhiều hơn, và quan trọng nhất: Hãy thành thật với chính mình. Có như vậy, chúng ta mới tiến bộ được. Cố lên bạn nhé!
 
Chúc bạn thành công!
Happy Live team
 
? Gửi tâm sự ở đây nè: bit.ly/goc-tam-su-happylive

Bài viết TÂM SỰ ĐẦU TƯ – Ở đây chỉ có những tâm sự về đầu tư, không có đúng, không có sai và không ai phán xét bạn: bit.ly/tam-su-dau-tu-happy-live

TÂM SỰ ĐẦU TƯ

Các viết cùng chủ đề